Đụ nát bướm em vợ đít bự bím khít hơn con vợ già

Cô mặc quần lửng vải mềm, chân trần bước nhẹ trên sàn gỗ mát lạnh, cảm giác lành lạnh thấm qua lòng bàn chân như nhắc cô rằng mình vẫn chưa được nghỉ ngơi. Cuộc sống của họ trôi qua đều đặn – Hoàng đi làm từ sáng, tối về kể chuyện công trường, giọng hào hứng: “Hôm nay anh giám sát xong cái cầu, mệt nhưng vui lắm, vợ ơi,” rồi ôm Thư cười ấm áp. Anh ta thì thầm, “Thư, sướng lắm hả? Ưm. Nhưng cơ thể không nghe lời, không phải vì Nam đụ nàng sướng hơn chồng nàng mà vì nhớ cảm giác lén lút, khi cặc Nam đâm sâu trong phòng khám, tiếng “pạch pạch,” Thư tự nhủ…
“Không, không được, Hoàng sẽ đau lòng lắm, mình phải dừng lại, vì anh ấy vì con và vì gia đình này nữa,”
Mắt cô cay, lòng rối bời, “Nếu Hoàng không biết thì sao? Thư nhắn lại, “Dạ… anh Nam… em bận chăm con, em khỏe, cảm ơn anh hỏi thăm,” ngón tay run run gõ từng chữ, lòng cô giằng xé…
“Không được gặp anh ta, chồng yêu thương mình, mình không thể tiếp tục với anh Nam, nhưng…”
Tay siết chặt điện thoại đến trắng khớp, lồn ướt át dưới lớp quần lửng, hơi thở dồn dập, ngực phập phồng như muốn xé áo. Sau sinh, nó càng mãnh liệt, như ngọn lửa cháy âm ỉ, mỗi lần nghĩ đến Nam, cơ thể Thư lại nóng ran, lồn ướt át không kiểm soát. Nam cười khẽ…
“Đừng ngại, anh làm nhẹ thôi, tốt cho thai mà, giúp em lưu thông máu,”
Rồi anh ta kéo quần cô xuống, cặc anh ta cương cứng, nóng hổi, lén đút chầm chậm vào lồn cô, “Phạch phạch,” nhịp chậm rãi, Thư rên nhỏ, “Ư… anh… sướng.